• Nghe - Nghĩ - Sống

    Pumkin Spice, một đêm trăng sáng và những suy tưởng

    Hôm nay tôi uống Pumkin Spice. Những viết lách và ghi chép, như tôi đã nói là những cảm xúc nhạt nhoà, đôi khi rời rạc cần được lưu trữ lại. Nó (trong nhiều trường hợp) không mang hàm ý to lớn hay đại diện cho bất cứ thứ gì. Nhưng cứ viết nhiều rồi sẽ thấy, chỉ riêng việc lưu lại những xúc cảm vụn vặt ấy thôi, câu chữ cũng tỏ ra chật chội. Tôi, đôi khi cố biểu đạt xúc cảm qua âm nhạc hay hội hoạ. Nhưng cứ thử rồi sẽ thấy: tiếng đàn tỏ ra…

  • Đi - Đọc - Nghe - Nghĩ - Sống

    (Không) La Bàn ở Tokyo

    LA BÀN Khoảng thời gian mình ở Tokyo, La Bàn với mình là một thứ không thể thiếu. Mình nghe La Bàn mỗi ngày, trên đường đi học từ ga Takadanobaba dọc theo đại lộ Nishi-waseda đến trường ở ga Waseda, nghe trên tàu điện và ngón tay khẽ nhún nhảy, trong lớp học giờ giải lao với những gương mặt đến từ mọi nơi trên thế giới, cắm headphone và nghe trong căn phòng nhìn ra bãi cỏ của một trường tiểu học, nhún nhảy và hát theo trong bồn tắm,… Ở thành phố lớn nhất thế giới, sử dụng…

  • Nghe - Nghĩ - Sống

    Một buổi hoà nhạc, ba lần ồn ào và một khoảng lặng

    Sau khi trở về từ Tokyo, chỉ trong vòng bốn tháng, mình có dịp thưởng thức không dưới mười buổi hòa nhạc. Kỳ lạ là, trong tất cả những lần nghe nhạc ấy, điều khiến mình nhớ nhất không hẳn là một bản giao hưởng cụ thể nào. Mà là ba khoảnh khắc ồn ào tưởng như vụn vặt. Mà thật ra, lại chính là ba điểm đánh dấu cảm xúc rõ ràng nhất của một buổi hòa nhạc. LẦN ỒN ÀO THỨ NHẤT: SỰ HỖN LOẠN CỦA NỐT LA Nốt La vang lên từ cây đàn piano đơn giản,…

  • Nghe - Nghĩ - Sống

    SPRING 1

    “What do people think when they watch fireworks?” I wonder. Fifteen minutes of watching them shoot up, burst into brilliance, then fade away. Is it merely a spectacle, or does it hold deeper meaning? We watch fireworks to witness beauty, to remind ourselves that it exists. And yet, they also teach us that the most beautiful things often don’t stay for long. It’s 2025, and I am 28 years old. I still feel unsteady, caught between uncertainties, and truthfully, I long for a companion on this journey. At the year’s start, we chase renewal, believing a strong beginning shapes the…

  • Nghĩ - Sống

    Mình từng đọc được ở đâu đó là “Khi bạn mơ thấy ai đó – là lúc người đó đang nhớ bạn rất nhiều và bạn cũng vậy. Vì quá nhớ nhung nên đã bước vào giấc mơ của nhau.” Và thế là mình vẫn có một chút hi vọng mỗi khi mơ thấy cậu, như đêm qua chẳng hặn. Mình thức dậy với một cảm giác xôn xao khó tả, liệu cậu có còn nhớ mình dù chỉ thoáng qua trong giây lát không? Rồi mình lại nghe ai đấy nói “Mơ thấy một người 3 lần tức là…

  • Đi - Nghĩ - Sống

    Sau cơn bão

    Chuyến xe chở mình băng qua những đoạn sạt lở để đến với Sa Pa. Mang theo nỗi buồn đến và để lại ở một nơi xa lạ, xưa nay mình vẫn hay làm vậy. Những ngày này khi nói về Lào Cai, người ta hay nói về những trận sạt lở mang theo bi kịch. Cơn bão dù đã qua nhưng cũng để lại không ít tổn thương. Thế nhưng “Khi cơn bão qua đi, bạn sẽ không nhớ bạn đã vượt qua như thế nào, bạn xoay xở để tồn tại được ra sao. Bạn thậm chí sẽ…

  • Đi - Nghĩ - Sống

    Tình yêu và giới hạn Roche

    Mình từng viết: “Cuộc sống này đầy những bất trắc, và tình yêu cũng vậy. Một dạng bất trắc trong tình yêu không cho phép chúng ta làm lành, đó là khi không biết nó vỡ từ khi nào, chỉ là một ngày nó cứ thế biến mất.” Gần đây, khi mình nghĩ về những bất trắc đó, mình lại nhớ đến một khái niệm có vẻ chẳng liên quan: giới hạn Roche. Giới hạn Roche là khoảng cách gần nhất mà hai thiên thể có thể duy trì mối quan hệ của chúng. Nếu vượt qua khoảng cách đó,…

  • Nghĩ - Sống

    Những con chuột, chết trong thành phố

    Ở một thành phố lớn, đặc biệt là những khu tấp nập hàng quán không khó để thấy chuột chết vào sáng sớm. Những con chuột thường ngày trú ngụ đâu đó, dưới cống, trên trần nhà, trong góc bếp giờ phơi bày giữa đường với tanh tưởi máu me và bầy nhầy nội tạng. Lũ chuột bị cán bẹp nát khi đang lần mò kiếm ăn cho sự tồn tại của nó, có thể là lúc đang khẩn khoản với các bụng đói cũng có thể là hài lòng với cái bụng no nê. Trong khoảnh khắc cơ thể…

  • Nghe - Nghĩ - Sống

    Đẹp và buồn

    Sáng ngủ dậy và tự nhiên cứ văng vẳng trong đầu giai điệu Etude giọng Mi trưởng của Chopin. Một tác phẩm buồn nhất trong 230 tác phẩm lớn nhỏ phản ánh cuộc đời buồn nhiều hơn vui của ông. Bản Etude số 3 trong Opus số 10, mà về sau đã được hậu thế đặt tên là Tristesse, tiếng Pháp có nghĩa là Nỗi Sầu (Sadness), sau này được nhạc sĩ Phạm Duy phỏng lời Việt và NSND Lê Dung thả hồn mình vào đó. Bản nhạc buồn vang lên trong một buổi sớm mùa đông như một niềm…

  • Nghe - Nghĩ - Sống

    Coda

    Sáng thứ Bảy đẹp trời, gió mùa đông bắc về nhưng lại mang thêm chút nắng sau cả tuần lễ âm u đặc quánh. Những ngày thay đổi thời tiết làm con người ta như sống trong một khung trời khác của một thành phố xa lạ. Tôi dậy muộn, trễ nải cho mình cái quyền ngủ nướng sau một tuần bận rộn, đến 9 giờ mới vươn mình nhón chân ra khỏi giường, phơi phóng quần áo giặt từ đêm qua tiện thể đắm mình trong mùi hoa nguyệt quế mới nở. Tắm tắp cho sạch sẽ rồi thắp…